Trong hoa viên không có người ngoài, giữa những lùm cây cao hơn nửa thân người, trong ánh chiều tà, bóng cảnh vệ đi tới đi lui. Hà Nghiên không quan tâm tới mấy lời tâng bốc của Tiểu Ngũ, cô chậm rãi đi đến ngồi xuống một chiếc xích đu, nhẹ nhàng đung đưa, ngẩng đầu nhìn anh ta, hỏi: "Tôi từng điều tra về gia tộc họ Phó, mấy đời nhà họ chẳng phải đều sống ở Nam Chiêu ư? Cớ sao lại từ nơi này trở về?"
"Chính xác là mấy đời đều sinh sống ở Nam Chiêu, hơn nữa còn là một gia tộc lớn." Tiểu Ngũ mỉm cười, đứng bên Hà Nghiên, lôi thuốc ra châm, điềm tĩnh nói tiếp: "Nếu không phải gia tộc lớn, sẽ không có quan quân của Quốc Dân đảng. Gia tộc đời đầu của Phó Thị vàng thau lẫn lộn. Trước khi đầu quân vào quân đội quốc gia, họ có tất cả. Tóm lại, ngày xưa Phó Thị ở Nam Chiêu được xem là đứng đầu thiên hạ."
Hà Nghiên không phải người gốc Nam Chiêu, trước kia vì Lương Viễn Trạch, vì học ở Nam Chiêu nên mới làm việc tại đây, đương nhiên không biết nguồn gốc lịch sử từ nhiều năm trước. Cô không khỏi ngạc nhiên, hỏi: "Phó Thị vẫn luôn thịnh vượng như vậy sao?”
Tiểu Ngũ gật đầu, cười: "Vẫn luôn thịnh vượng cho đến khi đất nước giải phóng. Qua nhiều phen biến đổi, cộng thêm mười năm rối ren, sinh lực của Phó Thị bị tổn thất nặng nề. Mãi tới khi ông cụ Phó mang tiền trở về, Phó Thị mới dần được khôi phục. Cũng bởi vậy mà ông cụ Phó trở thành chủ nhân của Phó Thị.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-trong-tay/1245864/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.