Phó Thận Hành im lặng, đứng đó nhìn cô, một lúc sau mới chậm rãi phun ra hai chữ: “Ra ngoài.”
Trần Hòa sững sờ, phát hiện hắn đang nói với mình. Ánh mắt cô đỏ quạnh, nhìn hắn không dám tin: “Anh Phó?”
Phó Thận Hành mất kiên nhẫn, đi lướt qua cô, không cả liếc nhìn, lạnh giọng lặp lại: “Tôi bảo cô ra ngoài.”
Hà Nghiên bật cười, thanh âm này như giọt nước tràn ly. Gương mặt Trần Hòa thoáng đỏ bừng, nhảy khỏi sô pha, kéo cửa phòng chạy ra ngoài. Tiểu Ngũ và A Giang đứng bên ngoài, sớm nghe động tĩnh bên trong nhưng không dám lộ diện. Thấy Trần Hòa lao ra, Tiểu Ngũ do dự, căn dặn thuộc hạ: “Chạy theo xem thế nào, đừng để xảy ra chuyện.”
Nói xong, anh ta và A Giang ngầm đưa mắt nhìn nhau, hướng ra xa hai bước, đứng đó phòng thủ.
Trong phòng nhất thời yên tĩnh, Phó Thận Hành rủ mắt nhìn Hà Nghiên, mím môi không nói. Còn Hà Nghiên cũng nhìn hắn, mắt ẩn chứa vẻ khinh thường. Trong lúc cả hai đang giằng co, di động trong túi Phó Thận Hành đột nhiên vang lên, phá vỡ sự im lặng. Hà Nghiên như đoán được điện thoại của ai, khóe môi giương cao hơn, vẫn dựa lưng vào ghế sô pha, chế giễu: “Nghe đi. Yên tâm, lần này tôi sẽ im lặng, tuyệt đối không nói nửa chữ.”
Biểu hiện tiểu nhân đắc chí của cô thật đáng ghét, Phó Thận vừa giận vừa cười: “Em nghĩ xem, nếu em nói ra liệu Điền Điềm liệu có tin không? Giữa tình yêu và tình bạn, em đoán cô ấy sẽ chọn gì?”
Hà Nghiên cười nhạt, đáp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-trong-tay/1245860/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.