A Giang hơi ngập ngừng, hỏi: “Phía nhà họ Trần thì sao? Có cần cử người tới lục soát nữa không?”
Mấy hôm trước, nhân lúc bà Trần nằm viện, bọn chúng đã cử người tới lục soát kỹ càng nhưng không tìm thấy bất kỳ tài liệu gì liên quan đến Phó Thận Hành. Không biết bà Trần đã cất giấu ở nơi bí mật, hay nhà họ Trần vốn không hề có. Phó Thận Hành suy nghĩ, đáp: “Tạm thời không cần đến, tránh đánh rắn động cỏ.”
A Giang vâng lời, quay người ra ngoài sắp xếp.
Buổi tối, Phó Thận Hành thoái thác một thương vụ xã giao, quay về nhà từ sớm nhưng không thấy bóng Hà Nghiên đâu. Hắn ngạc nhiên, tìm khắp tòa nhà, mãi mới phát hiện Hà Nghiên trong phòng tập thể hình. Cô đang tập các bài tập làm tăng sức mạnh cho chân, động tác thuần thục quy phạm, nhìn liền biết là người tập thể dục thường xuyên.
Hắn dựa vào cánh cửa, lặng lẽ quan sát hồi lâu, đến khi cô dừng lại lau mồ hôi, mới cất bước đi vào, đứng bên cạnh bộ dụng cụ, chăm chú nhìn cô, đột nhiên hỏi khẽ: “Biết cảnh sát Trương không?”
Hà Nghiên dừng động tác lau mồ hôi, giương mắt nhìn hắn qua gương, hắn cũng quay đầu nhìn sang. Hai người đứng gần như vậy, trông bóng nhau qua tấm gương. Cô nhếch khóe môi cười khinh, đáp: “Anh không tin tôi, còn hỏi tôi làm gì?”
Hắn không nói gì, cười nhạt một tiếng, trả lời: “A Nghiên, tôi tin em.”
Hà Nghiên nhướng mày, lạnh giọng đáp: “Được thôi, tôi trả lời. Tôi không biết cảnh sát Trương là ai. Tôi chỉ biết người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-trong-tay/1245850/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.