Nói là ý kiến hay nhưng thực ra thủ đoạn cũng hết sức bình thường.
Vu Gia tìm một cửa hàng Internet vắng vẻ in mười mấy phong thư tố giác, bên trong thêm mắm dặm muối liệt kê "tội trạng" của Hà Nghiên. Cô ta không chỉ gửi cho văn phòng trường mà còn lén lút quay về, nhân lúc nửa đêm vắng vẻ, dán đè mấy tờ giấy to lên danh sách thi trên bảng thông báo của Viện, như thể sợ người ta không nhìn thấy.
Phụ nữ dù ngu xuẩn cỡ não thì cũng có chút giảo hoạt, thêm nữa sợ chuyện bị bại lộ nên Vu Gia hành văn phỏng theo giọng điệu của nữ sinh lớp bên cạnh. Khi nhắc đến lề thói sinh hoạt của Hà Nghiên, cô ta chỉ mập mờ nói đã bắt gặp Hà Nghiên qua lại với một nam sinh trong lớp. Còn Phó Thận Hành thì nhắc sơ qua, dùng từ "đại gia" để ám chỉ chứ không nói rõ tên họ đầy đủ.
Trời sắp sáng, quang cảnh vẫn u ám, sương mù dày đặc chậm rãi bao phủ chốn phồn hoa đô thị, ánh đèn nê ông lấp lóe không khỏi lộ vẻ mệt mỏi.
Trong không khí tĩnh mịch, Hà Nghiên lặng lẽ mở mắt. Sau lưng, Phó Thận Hành vẫn thở đều đều, một tay khoác hờ hông cô, cơ bắp buông lỏng, xem ra ngủ rất say.
Suốt mấy ngày liền, cô ở lại nhà của Phó Thận Hành, đây là yêu cầu của hắn, cô cũng không từ chối. Hôm ấy, hắn không ép buộc cô, cũng bỏ qua chuyện trong phòng tắm, buổi tối chỉ ôm cô, vuốt ve như tình nhân, sau đó ngủ thiếp đi.
Thậm chí ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-trong-tay/1245835/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.