Nếu Phó Thận Hành không nhắc nhở câu này thì Hà Nghiên đã thật sự có ý định chặt ngón tay của Đầu Trọc. Không phải để lập uy mà là che giấu chuyện chiếc điện thoại. Cô đoán hắn chỉ để tâm đến chuyện đốt ngón tay, còn mấy việc trước đó, Hà Nghiên hỏi Đầu Trọc về chùm chìa khóa hay chiếc điện thoại, có lẽ hắn không để ý tới.
Nhưng nếu như Phó Thận Hành đã nhắc nhở thì Hà Nghiên sẽ không thể làm tới. Sắc mặt cô chìm xuống, ngước nhìn hắn, cò kè mặc cả: “Ngón tay bị đứt vẫn có thể nối lại, chỉ cần không bị nghiền nát là được.”
Giọng cô rắn rỏi tàn nhẫn rất hợp tâm ý của Phó Thận Hành. Hắn mỉm cười, lắc đầu: “Vậy cũng không được.”
Hà Nghiên oán hận lườm hắn, lạnh lùng đứng dậy rời đi.
Lúc cô tới trường, danh sách cuộc thi cuối kỳ vừa mới dán lên. Rất đông sinh viên vây quanh bảng thông báo, trong số đó có Hứa Thành Bác. Trông thấy Hà Nghiên, cậu ta do dự giây lát rồi đuổi theo, gọi to: “Cô giáo Hà.”
Hà Nghiên dừng lại, quay đầu nhìn cậu ta, sắc mặt cực kỳ lạnh nhạt, hỏi: “Có việc gì?”
“Không có việc gì ạ.” Cậu ta lắc đầu, nhìn lướt qua cô: “Chỉ là dạo này nhìn khí sắc của cô giáo Hà không được tốt lắm. Cô…”
Hà Nghiên mất kiên nhẫn cắt lời cậu ta: “Tôi vẫn ổn, cảm ơn em đã quan tâm. Sắp thi rồi, chuyên tâm ôn tập đi.” Nói xong, không kịp để Hứa Thành Bác phản ứng, cô xoay người đi thẳng lên lầu.
Trong văn phòng đang ồn ào, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-trong-tay/1245828/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.