“Tôi đã định báo cảnh sát.” Trần Hòa trả lời: “Nhưng bà nội nói tờ giấy này không thể gọi là chứng cứ, có báo cảnh sát cũng không thu được kết quả. Bà bảo tốt hơn hết là tìm cấp trên của cha tôi nhờ điều tra giúp. Nhưng chúng tôi chưa kịp làm thì cấp trên của cha tôi đã tìm đến trước, hỏi thăm về cuốn sổ. Họ nói trong cuốn sổ có nhiều tình tiết bí mật vượt quá thẩm quyền, cần thu hồi xử lý.”
“Vì sao hai người chưa đưa cho họ?” Hà Nghiên ngạc nhiên, cuốn sổ vẫn nằm trong tay cô gái, chứng tỏ mẹ của cảnh sát Trần đã không trao lại di vật của con trai cho cảnh sát.
“Bởi vì bà nói với họ, chúng tôi không có manh mối và bằng chứng nào cả. Với lại, bà cũng cảm nhận thấy điểm bất thường. Chúng tôi đã giở xem cuốn sổ, bên trong không hề có ghi chép gì quan trọng, phần lớn là một số tình tiết đáng ngờ cha tôi phát hiện ra trong quá trình phá các vụ án, thật sự không đến mức cần cấp trên của cha tôi phải tự mình đến lấy. Hơn nữa, sổ ghi chép của cha tôi rất nhiều, đều để hết ở nhà, không buộc phải giao lại cho đơn vị.”
Gương mặt cô gái lộ vẻ giảo hoạt và đắc ý: “Vì vậy, bà tôi đã dò xét thử, nói khi còn sống, cha tôi có nhắc tới việc đang điều tra một vụ án lớn, vụ tai nạn ô tô có thể không đơn giản. Thêm nữa, trước nay cha tôi luôn lái xe hết sức cẩn thận, sẽ không lấn đường của người khác. Nhưng vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-trong-tay/1245810/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.