Đáy hồ ấm áp đột nhiên có chút lạnh, Giao Long mở to mắt, khe khẽ thởdài.
Ngay sau đó, tim nó có chút đập mạnh và loạn nhịp. Đáy nước yên tĩnh không cóvật gì, trước mắt cũng không có Ly Long vẻ mặt vô tội kia, thế mà nó lại cảmthấy có chút tịch mịch. Thói quen, là một thứ rất đáng sợ...
"Bạch Si..." Nó không tự chủ nhẹ giọng tự nói.
"Ngươi gọi ta?"
Thình lình vang lên tiếng nói, khiến nó suýt chút nữa cứa vào lưỡi kiếm.
Ly ở sau lưng nó, chớp đôi mắt vô tội.
"Ngươi ở chỗ này làm cái gì!!!" Giao Long bị dọa hú hồn, cả giận nói.
Ly ôm móng vuốt, bơi tới trước mặt nó, "Ta... Ta đang xem cái xiềng xích nàycó thể mở hay không..."
"Thế thì đừng có đột nhiên lên tiếng!"
"Là ngươi kêu ta, ta mới trả lời mà."
"Ta không kêu ngươi!"
Ly cúi đầu, "Ta sai..."
Giao Long ngoảnh mặt đi, không thèm để ý nó.
Ly cẩn thận dè dặt tới gần một chút, "Này, ta đã xin lỗi rồi, xin nhận lỗimà... Nếu không, ta hóa trang thành bánh bao nhé?"
"Ai muốn ngươi hoa trang thành bánh bao!" Giao Long điên tiết rống nó.
Ly không biết nó vì cái gì lại nổi giận, nhưng vẫn nhận tội, "Thực xinlỗi..."
Giao Long im lặng, nhìn nó.
Ly qua một lúc, nói giọng bi thương: "Ta sai, ngươi không nên tứcgiận..."
"Ta không giận..." Giao Long chậm rãi nói.
Ly lập tức cao hứng trở lại, "Vậy ta có thể tiếp tục xem xiềng xíchkhông?"
"Được."
Ly vui vẻ bơi đến phía sau nó, nhìn thấy mỡ xiềng xích làm bằng sắt.
"Không tháo được." Giao Long thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-trong-ao/1271956/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.