Tôm Sông mất tích.
Rõ ràng, chuyện chẳng liên quan chút xíu nào với nó, nhưng mà, tại sao nó lạilà kẻ chịu ảnh hưởng nặng nề nhất chứ?
Giao Long phát điên nhìn Ly trước mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi mộtvừa hai phải thôi!"
Ly hai mắt đẫm lệ nhìn nó, "55555... Nhưng mà, không thấy Hà Tử..."
"Ngươi đã đến chỗ ta khóc lóc kể lể suốt ba canh giờ rồi!" Giao Long hô,"Không thấy thì không thấy chứ sao! Nó tốt xấu gì cũng là yêu tinh, lẽ nào cònbị ăn thịt!"
Ly hít hít cái mũi, "Nhưng mà, Hắc Tử với Lý Tử nói, mùa này đã hết thời giancấm nhậu tôm cua gì đó, e là sẽ... "
"Sẽ cái quái gì!" Giao Long hung hăng thở dài, "Ta đã nói nó là yêutinh!!!"
Ly cuộn người lại, "55555... Không có Hà Tử, sau này ai cùng ta dạophố..."
"Tự mình đi không được sao?" Giao Long thấy bộ dáng nó đáng thương tộinghiệp, khẩu khí chợt mềm đi.
"Ta không biết đường..." Ly vô tội nói.
"... Bạch si."
Ly lau nước mắt, ôm móng vuốt. "Chúng nó còn nói, có khả năng là Hà Tử bỏtrốn với người ta... Cái gì là bỏ trốn?"
Giao Long đập đầu vào Trấn Thủy kiếm, "B... Bỏ trốn?"
"Đúng." Ly gật đầu, "Là cái gì?"
Giao Long lắp bắp nói: "B... bỏ trốn, à... Dù sao, dù sao cũng là khôngtốt!"
"Có phải là ngươi cũng không biết hay không?" Ly vô tâm hỏi.
Giao Long đơ ra một chút. "Ai bảo ta không biết! Bỏ trốn, chính là hai ngườigiấu người khác, chạy đến một nơi khác cùng nhau sinh sống!" Nó nói liền mộthơi.
"Tại sao lại phải giấu người khác?" Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-trong-ao/1271951/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.