Giờ ăn đã tới, họ ổn định chỗ ngồi rồi bắt đầu miệng ai nấy ăn. Không khí lúc này thật là gượng gạo. Hoàng hậu thì không kìm được sự tò mò mà hỏi Đường Lộ Khúc:
- " Trước đây con sinh sống thế nào? Có tốt không? "
Cô ấy đang ăn cũng giật mình mà suýt phụt cơm ra ngoài. Ngơ ngác đáp lại:
- " Người đang hỏi thần sao? "
Hoàng hậu gật đầu:
- " Không cần xưng thần với người gì đâu, con cứ coi như đây là nhà con. "
Cô ấy gượng cười trả lời:
- " Cuộc sống của con cũng bình thường thôi ạ. Cháu chỉ nhớ được đoạn ký ức từ năm 3 tuổi là bố mẹ luôn luôn cái nhau, đánh đập nhau. Rồi thì ông ta gi*t mẹ cháu rồi bị tống vào tù, nhà thì bị siết trả nợ. Nếu không có chị Lạc Y thì cháu cũng không sống nổi tới bây giờ. Cháu coi chị ấy như chị gái ruột vậy, còn hơn cả mẹ nữa. "
- " Cháu thật là khổ quá! "
Họ vừa ăn vừa nói cho đến khi kết thúc bữa ăn. Vũ Lạc Y xin phép cùng Cố Trạch Vũ và các con trở về phòng ngue. Đường Lộ Khúc cũng trở về phòng của mình và đợi đến ngày hôm sau.
Sáng hôm sau, buổi ký kết được diễn ra tại phòng họp báo của hoàng gia Anh:
- " Anh Quốc thật vinh dự khi được công ty thời trang Kỳ Thiên cùng đồng hành trên con đường phát triển thương nghiệp. Những sản phẩm của Kỳ Thiên sẽ được phân bố tại nhiều nơi khác nhau trên nước Anh. Mong chúng ta có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-treu-dua/905458/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.