Anh ấn cổ cô tiếp tục hôn từ cỏi xuống. Cô tát vào mặt anh và nói:
- " Đừng. Làm ơn "
Anh ngơ người, lần đầu tiên cô dám đánh trả anh. Cô nhân cơ hội chạy thoát xuống phòng của mình. Cô bật khóc trước mặt Đường Lộ Khúc. Hắn thật bẩn, bẩn vì đã ân ái với người phụ nữ khác không phải cô. Cô cũng phải giữ an toàn cho con của mình. Trong thời gian này rất dễ xảy thai không được làm như vậy. Vừa nãy cô tát anh, cô vẫn cảm thấy xót. Đúng thật là thứ tình cảm không thể buông bỏ. Cô khóc nức nở. Đường Lộ Khúc chỉ biết đứng nhìn và nói:
- " Chị khóc hết đi, bà em nói khóc hết rồi sẽ cảm thấy bản thân vui vẻ hơn, thoải mái hơn "
Cô bé ấy nhìn chị rồi nghĩ cũng thật bực bội tên Cố Trạch Vũ đó. Trong nhà to lớn này, người ngoài như cô ấy còn có thể phân biệt rằng đây là căn phòng nhỏ nhất còn có thể nói đây là căn phòng dành cho người hầu. Vậy mà anh để người đã kết hôn với mình, người nguyện trao thứ quý giá nhất của cô ấy cho mình ở lại đây. Cô ấy ôm cô rồi nói:
- " Những lúc như thế này, khi dần cảm thấy tuyệt vọng, chị cần một cái ôm. Tốt nhất là của người đầy tiên chị nghĩ đến "
Từ từ cô dần thiếp đi. Một lúc sau, Cố Trạch Vũ đi xuống dưới nhà uống nước. Đường Lộ Khúc cầm giấy xét nghiệm mang thai đựng trong túi giấy đi tới trước mặt anh:
- " Đây là quà sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-treu-dua/245708/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.