Anh không cẩn thận mà trượt chân ngã lao về phía dưới con dốc toàn cành cây gãy khô và đá nhọn. Cô mau chóng túm lấy tay anh nhưng không ăn thua. Đường vẫn trơn trượt, nước mưa chảy thành dòng. Và anh đã ngất đi từ một lúc nào đó không hay. Cô biết mình không đủ sức để kéo anh lên mà cứ níu vậy thì cô cũng sẽ bị kéo theo.
Vậy phải làm sao đây? Cô mạnh dạn nhảy qua người anh lăn xuống dưới chân dốc toàn những thứ nhọn hoắt đó rồi để anh lăn theo sau. Chí ít anh sẽ đè lên cô mà không bị thương quá nặng. Cô lăn xuống chưa kịp có cảm giác đau thì đã ngất lịm ở dưới. Anh vì thế mà không hề hấn gì đè lên người cô.
Tại chỗ dựng lều, tất cả các cặp đều đã trở về và từ bỏ cuộc chơi. Họ đợi mãi đợi mãi không thấy hai người còn lại đâu nên quyết định khi mưa ngớt thì sẽ chia nhau ra tìm vì tạm thời không thể gọi được cứu hộ do không có mạng. Đợi hồi lâu, cuối cùng mưa cũng tạnh. Tất cả đều chia nhau ra tìm.
Tầm một tiếng sau, một cô gái nhỏ nhắn đã dìu một người con trai về tới chỗ lửa trại. Đó chính là Tô Mộc Khả và Cố Trạch Vũ. Mọi người xúm lại dìu Cố Trạch Vũ về tới lều. Đúng lúc đó, cứu hộ cũng đã tới và đưa Cố Trạch Vũ cùng cả đoàn trở về. Thì ra 1 tiếng trước đã có người chạy xuống đồi để gọi cho cứu hộ. Nhưng gần nhất cũng phải mất 30 phút họ mới đến được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-treu-dua/245699/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.