Cô tới Hoắc Thị và được nhân viên kia đưa đến phòng máy chủ theo đúng như lời căn dặn. Cậu nhân viên này vẫn không an tâm mà nhắc nhở cô :
-“ Cô có âm mưu gì với Hoắc Thị tôi chắc chắn sẽ không để yên cho cô đâu ! ”
-“ Im đi ! ” – Cô cảm thấy phiền mà xua tay nói.
Một lúc sau họ cũng đã đến nơi rồi. Trong căn phòng chỉ nghe tiếng gõ lạch cạch của máy tính. Không khí căng thẳng bao trùm tất cả. Những lập trình viên khi nãy không chặn được lượng thông tin rò rỉ ra cũng đi tới ngó tới ngó lui. Họ vừa mong cô sửa được, lại vừa mong cô đừng sửa được. Nếu cô sửa được, đồng nghĩa với bọn họ quá kém cỏi, thua kém cả một người phụ nữ. Nếu cô không sửa được, vậy lượng thông tin bị tráo ra ngoài càng lớn, mà họ không thể cứu vớt được tình hình này. Suy nghĩ như thế nào thì bọn họ sẽ ắt bị chủ tịch đuổi việc.
Tiếng gõ máy tính càng ngày càng to, càng nhanh. Dãy chữ số, chữ cái hiện lên trên màn hình càng rối hơn, và nó xuất hiện cũng như biến mất rất nhanh. Cô buộc phải xử lý được chúng trước khi nó biến mất, hơn nữa phải là lần lượt từng cái một theo trình tự nó xuất hiện. Điều này đòi hỏi tốc độ ghi nhớ của mắt, tốc độ gõ máy tính cực nhanh và đặc biệt là nhất định không thể xuất hiện một sự sai sót nào. Mắt cô cứ đỏ hơn, đỏ hơn khiến cho đám người bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-treu-dua/2109829/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.