... Gợi cảm...?
Đột nhiên từ ngữ này nảy lên trong đầu, hình dung ra chẳng biết tại sao lại mang theo một tia mập mờ.
Hiện tại là giờ làm việc... Cậu đến cùng là đang suy nghĩ cái gì a...
Hành động theo phản xạ tự nhiên, cậu hơi dời tầm mắt đang dán trên người Trác Cảnh Thành đi. Đúng vậy, phải nhìn qua chỗ khác thôi, người đàn ông này quá nguy hiểm.
Cậu biết rõ, sếp của mình là một người đàn ông trưởng thành rất hấp dẫn. Cậu cũng biết mình giống như hòn đá nhỏ bên đường, không có ý so sánh với anh, chỉ là
Bị hấp dẫn bởi một người xuất sắc lại vô tình tỏa ra hơi thở mê người là một điều rất đương nhiên, rất thiên kinh địa nghĩa.
Đó gần như là một bản năng nhất quán đến kỳ lạ của con người. Bởi vì chính mình không cách nào đạt được nên đặc biệt khát vọng.
Nguyên nhân là khó có thể dời đi sự chú ý từ Trác Cảnh Thành trước mặt. Người ta đặc biệt chói sáng mà...
Tuy nhiên, cậu nhất định phải làm như thế. Xuất phát từ bản năng, hầu như không cần suy nghĩ, vì cậu không muốn để người khác ảnh hưởng đến mình vì những lý do cá nhân và chủ quan như vậy.
( Đoạn này tác giả thực sự rườm rà lun huhu)
Đối mặt với Phương Thời Nhượng đang cấp tốc di chuyển ánh mắt, Trác Cảnh Thành chỉ là đưa tay lên kẹp điếu thuốc ở khóe miệng vào giữa những ngón tay mảnh khảnh.
Anh khẽ thở ra, giọng nói điềm tĩnh của anh trôi giữa màn khói trắng.
" Cậu đang rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-thay-the/1026956/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.