“Anh nói vậy là sao?”- Trần Kim lên tiếng hỏi, cậu khá thắc mắc về những lời Tô Tĩnh vừa nói ra, hắn lại cười lên nhạt lẽo đáp:
“Ha! Tất cả chúng ta bây giờ đã bị bao vây rồi, tôi quên mất nơi đây là căn cứ khu F5! Phải nói thật khi các người quay lại đây giống như tự tìm đường chết vậy!”
…Rầm!!..
Hai cánh cửa phía sau lưng bọn họ bị một lực mạnh mẽ đóng lại, từ phía bóng tối của cánh cửa bước ra hai tên mặt đồ đen sát khí ngập tràn nhìn về phía họ, một trong hai tên lên tiếng cợt nhả:
“Chà Chà! Chào các ngươi đã đến với khu vực bộ phận canh gác của chúng ta, tất cả các ngươi sẽ được cùng nhau xuống suối vàng có thích không? Ha ha ha ha”
Tên bên cạnh liền phụ họa: “Chậc chậc! Thật đáng tiết cho những con người đáng thương này, nhìn các ngươi kìa có phải là sợ lắm rồi phải không? đừng có mà tè ra quần đấy nhé mấy nhóc!”
Tô Tĩnh khẽ cau lên nụ cười tà mị, hắn dùng lực chân phóng nhanh giống như một viên đạn về phía hai tên không biết sống chết vẫn còn liên thuyên kia, hắn đã lấy cây dao găm của Trọng Khiêm nên tốc độ ra đòn của hắn lại càng không bị sức nặng của vũ khí cản trở. Hai kẻ kia cũng chẳng yếu thế mỗi tên móc ra cho mình những con dao được đặc riêng của một sát thủ.
…Leng Keng!!..
Tiếng vũ khí va chạm vào nhau, âm thanh chói tai vang vọng cả hành lanh tâm tối, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-thay-the-ki-bum/3493922/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.