Đêm khuya, vẫn còn sót lại một chút dư âm ngày Tết trung thu, không ít nhà trong khu biệt thư đèn vẫn sáng như cũ, khu ở giữa tối tăm nhất, mang theo một chút vắng vẻ.
Xe ô tô màu đen dừng lại, Văn Liễm từ trong xe bước xuống, nói với chú Trần: "Nghỉ ngơi sớm một chút."
"Ồ." Chú Trần gật đầu.
Sau đó đi theo, giúp đẩy cửa chính ra. Văn Liễm hai chân dài bước lên bậc thang, vào cửa, trong phòng chỉ có ánh đèn đường mờ nhạt từ bên ngoài chiếu vào, bàn ăn cũng đã được thu dọn sạch sẽ.
Anh cởi khuy măng sét ra, lên lầu, đi một mạch đến phòng ngủ chính, trong phòng bay mùi gỗ đàn hương nhàn nhạt, anh đem áo khoác phủ trên lưng ghế, đi về phía giường lớn ở chính giữa.
Đèn chiếu sáng đầu giường, người phụ nữ trên giường đã ngủ, nghiêng người, nữa cong, lòng bàn tay trắng nõn vẫn còn cầm điện thoại, lông mày nhíu lại, ngủ không yên ổn.
Văn Liễm cởi khuy măng sét xong, nâng cằm cởi cổ áo, sau đó đầu ngón tay vuốt nhẹ tóc dài ẩm ướt của cô. Hạ Ngôn gặp ác mộng, trong mơ cô bị đẩy xuống vực sâu, ở trên là hôn lễ long trọng của Văn Liễm và Hạ Tình, cô hít một hơi thật sâu, đột nhiên mở to mắt, bắt gặp đôi mắt của người đàn ông cao lớn.
Ánh mắt cô tập trung.
"Anh..."
"Gặp ác mộng?" Văn Liễm nhẹ giọng hỏi.
Hạ Ngôn ngẩn ngơ nhìn anh, vẫn chưa hoàn hồn. Văn Liễm khẽ nhướng mày, vén tóc mái cô ra, đồng thời cũng vén chăn cô ra, cúi người xuống, lấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-thay-the-ban-tiet-bach-thai/273405/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.