Lời Hi Nguyên nóichẳng những không có chọc giận Zu Cuella, ngược lại anh ta còn nở nụcười ác ý: "Tôi đối với em sắc là phúc khí của em."
"Phúc khícái quỷ gì!" Hi Nguyên tức giận dùng lực cắn xuống, hung hăng cắn bịthương môi dưới của Zu Cuella. Sau đó cô khiêu khích nhìn Zu Cuella, tựa hồ đang nói cho đối phương biết: Nếu còn không buông tôi ra, tôi sẽ cho anh không mấy dễ chịu đâu!"
"Thì ra dịu ngoan chỉ là ngụy trang của em, con mèo hoang nhỏ đáng yêu của tôi, móng vuốt của em không đảthương được tôi." Bàn tay Zu Cuella đột nhiên đánh úp tới ngực HiNguyên, ác ý xoa lấy.
"A! Sắc - lang!" Hi Nguyên cũng không để ý cắn người nữa, buông hàm răng cắn chặt ra, kinh hoảng kéo cái mền mỏngche áo sơ mi, đậy ngực mình lại.
Zu Cuella cũng không có đượcvoi đòi tiên, ngược lại buông eo nhỏ nhắn của Hi Nguyên ra, đặt cô lêntrên giường, sau đó liếm liếm vệt máu trên môi: "Mùi vị không tệ, chỉ là quá mức non nớt. Không sao, về sau có rất nhiều cơ hội dạy dỗ em."
"Ai muốn anh dạy dỗ? ! Quần áo của tôi đâu? Trả lại cho tôi." Hi Nguyênhếch khuôn mặt nhỏ nhắn lên, tức giận nhìn chằm chằm Zu Cuella. Sự cảmkích đối với anh ta ngày hôm qua tất cả đều biến mất như bong bóng rồi,lưu lại chỉ còn có sự căm tức với anh ta mà thôi.
Cái tên đàn ông vô sỉ này, lại dám cưỡng hôn cô.
Nụ hôn của cô là để dành cho Lăng Khắc Cốt .
"Y phục của em sao? Quần áo ở trong máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-rieng-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/209474/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.