Khi Hi Nguyên đangcười đến rực rỡ thì cửa phòng vệ sinh phanh một tiếng bị Lăng Khắc Cốtmở ra. Gương mặt tuấn tú của anh xanh mét, kỳ cục nhìn chằm chằm HiNguyên: "Tới đây!"
Khuôn mặt tươi cười của Hi Nguyên khiến cho ngực anh khó chịu. Bộ dạng tàn phế lúc này của anh rất đáng cười hay sao?
Hi Nguyên vội vàng nén lại nụ cười, khéo léo tiến lên đỡ anh, nhưng nụcười nơi khóe miệng của cô che giấu thế nào cũng không được. Chân Lăng Khắc Cốt có chút cà thọt, Hi Nguyên nhìn đến trên đùi phải anh cònquấn băng gạc. Cái người đàn ông liều mạng này, chân bị thương thành như vậy, vẫn còn có hơi sức muốn cô suốt đêm. Đôi mắt đẹp của Hi Nguyênngượng ngùng rũ xuống, vì điên cuồng đêm qua mà tim đập rộn lên.
Dìu anh đi tới bên giường, cô còn chưa kịp đỡ anh lên giường, đã liền bị anh áp đến dưới thân.
Hi Nguyên mơ hồ nhìn Lăng Khắc Cốt, chân của anh không phải là đang bất tiện hay sao? Anh làm thế nào ấn đổ cô được?
Đang lúc cô nghi ngờ không hiểu thì anh đã cường thế che lại miệng của cô, hung tợn dùng răng cắn môi hồng của cô.
"Đau. . . . . ." Hi Nguyên đau đến đá thân thể Lăng Khắc Cốt. Mặt người nàybiến sắc so lật sách còn nhanh hơn. Sớm biết anh như vậy, tối hôm qua cô cũng không nên để ý đến anh.
"Cười thử một chút nữa xem!" LăngKhắc Cốt bất mãn nhìn chằm chằm Hi Nguyên, cũng đang thấy bên môi cô rỉra máu thì động tác không khỏi thả nhẹ. Nhưng là hàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-rieng-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1220208/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.