Sắc trời dần dần tối,cây thông noel đeo đầy đèn nháy xanh đỏ trong bóng chiều không ngừng lóe lên, lúc sáng lúc tối chiếu rọi rành rẽ bất thường nỗi bi thống trêngương mặt của Lăng Khắc Cốt, cả lâu đài Tinh Nguyệt hình như cũng đangđáp lại tiếng hô thê lương của anh.
Cây thông noel?
Khôngbiết đã trải qua bao lâu, Lăng Khắc Cốt đột nhiên ngẩng đầu lên, mờ mịtnhìn cây thông noel được trang hoàng lộng lẫy kia, anh thẫn thờ xem mộtvài hôm quà tặng nho nhỏ của mọi người.
Bé con làm sao?
Lăng Khắc Cốt tiện tay mở ra một hộp quả nhỏ, bóc nó ra, bên trong là mộtkhối đồ gỗ xếp hình chứ “I”, anh lại tiếp tục mở ra, không lâu, khi trên sàn nhà chung quanh anh, phân tán một đống lớn những thanh gỗ. Anh nénlệ đem những thanh gỗ xếp hình kia ghép lại, vừa đúng tạo thành một dòng chữ tiếng Anh "I love you".
"Bé con. . . . . ." Lăng Khắc Cốt vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve những mảnh gỗ xếp kia, tựa như đang vuốt ve Hi Nguyên vậy.
Ngẩng đầu lên, nhìn hộp quà màu bạc trên đỉnh cây thông noel, anh đưa tay gởxuống. Tay anh mở hộp quà ra khẽ run, khi hộp quà được mở ra thì nướcmắt lập tức như thủy triều từ trong đôi mắt phượng thâm u kia trào ra.
Một kẹp cravat bằng bạch kim dùng những viên kim cương trang trí, làm thủcông hơi có chút thô, Lăng Khắc Cốt nhìn một cái cũng biết đây là bé con tự mình làm. Kẹp cravate ở trung tâm là một khối kim cương Châu phi,bên trái kim cương dùng bạch kim khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-rieng-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1220205/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.