"Con chim ham vui rốt cuộc biết tìm về tổ rồi sao?." Một giọng nói đầy châm chọc từ trên sofa phòng khách vang lên.
Theo giọng nói vang lên, đèn bên trong phòng đột nhiên sáng choang, thân thể Hi Nguyên bại lộ hoàn toàn dưới ánh đèn sáng trưng. Vừa nghe thấy thanh mang theo giễu cợt này của Lăng Khắc Cốt thì thân thể của cô cứng đờdừng lại, tay phải không vịn cầu thang nắm thật chặt thành quả đấm.Trong không khí tràn ngập mùi thuốc lá nồng đậm, cô bởi vì đang mangthai mà khí quản trở nên nhạy cảm bắt đầu cảm thấy sự khó thở. Cô khókhăn xoay người, ngẩng đầu lên nhìn về phía Lăng Khắc Cốt giống như ácma đứng ở trong phòng khách. Đôi tròng mắt đen không nhìn thấy đáy kialạnh lùng bắn về phía cô, mặc dù trên mặt không có chút biểu tình gì,lãnh khốc hay căng thẳng, nhưng Hi Nguyên có thể cảm nhận được cơn giậncủa anh.
"Ba yêu quý, trễ như thế này rồi sao ngài vẫn còn chưangủ?" Hi Nguyên cố làm ra vẻ kinh ngạc trợn tròn đôi mắt, giống như rấtngoài ý muốn khi nhìn thấy thấy Lăng Khắc Cốt đợi cô.
"Tôi đangmuốn hỏi em nửa đêm 2 giờ sáng không về nhà, là đi lêu lổng cùng vớiai?" Lăng Khắc Cốt âm chí nhìn Hi Nguyên, mặt nguội lạnh giống như làphủ một tầng sương lạnh, càng thêm khiếp người.
"Như anh mongmuốn, tôi đi tìm một người đàn ông." Hi Nguyên khiêu khích cong lên khóe môi, lộ ra nụ cười ngọt ngào mà hưng phấn, cố ý chọc giận Lăng KhắcCốt. Anh đây là theo tiêu chuẩn chỉ cho quan đốt lửa, không cho dânchúng thắp đèn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-rieng-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1220193/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.