Hi Nguyên cảm giácmình mộng một giấc mộng thật dài, trong mộng có lúc cô đang ở trong lửa, một lát lại rơi vào hầm băng, lúc lạnh lúc nóng. Trong mơ mơ màng mànghình như nghe đến một giọng nói lãnh khốc đang kêu tên của cô.
"Bé con. . . . . . Em tỉnh lại cho tôi . . . . . ." âm thanh đầy đe dọakhiến lòng của Hi Nguyên lập tức lâm vào trong hầm băng. Cô không nhìnthấy được anh.
Lạnh quá! Giống như tiến vào tròng hầm băng ngàn năm vậy, cô cóng đến tóc cũng run run dựng thẳng.
Hi Nguyên vùi mình vào trong một lò lửa ấm áp, đôi tay bịt lấy lỗ tai,không muốn tiếp tục nghe thấy giọng nói khiến cho cô phiền lòng kia.
Thời điểm thân thể lạnh lẽo tiếp xúc được cái lò lửa kia, rốt cuộc cảm thấycó một cỗ ấm áp từ từ chuyển vào thân thể không có lấy chút nhiệt độ của cô. Cô mê muội ôm chặt lò sưởi, nhưng không biết mình ôm lấy chính làmột con người sống sờ sờ —— mặt đang lo âu nhìn cô, Lăng Khắc Cốt.
Trong phòng ngủ trừ Hi Nguyên và Lăng Khắc Cốt, không còn có người khác, Lăng Khắc Cốt thấy Hi Nguyên cóng đến trắng bệch cánh môi, lông mày cũngkhông khỏi nhíu chặt vào một chỗ. Anh ôm Hi Nguyên nằm ở trên giường,thân thể của hai người lúc này không còn một chút trở ngại nào, thân thể trần trụi dính sát vào nhau, bởi vì đây là phương pháp hạ nhiệt trựctiếp nhất. Anh đem toàn bộ nhiệt độ chính mình từ từ ủ ấm cho Hi Nguyên, thấy khuôn mặt cô dần dần tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-rieng-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1220179/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.