"Con mèo nhỏ, vốn làmuốn mời em ăn một bữa tiệc hải sản lớn chân chính, em chung quy lạinghĩ thay tôi tiết kiệm tiền. Hiện tại chỉ có thể ăn nhẹ chút gì đó, bữa tiệc hải sản lớn này không có cơ hội ăn rồi." Zu Cuella vừa thổi muỗngcháo, vừa bất đắc dĩ than thở.
"Chờ tôi. . . . . . Ưmh. . . . . . Hết. . . . . . Lại hung hăng …. anh!" Hi Nguyên dùng giọng khàn khàncó chút suy yếu nói, mặc dù ngã bệnh, nhưng không mất đi vẻ kiều diễm,khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt ngược lại tăng thêm một loại vẻ đẹp đặcbiệt.
"Tôi sẽ chờ. Ngoan, há mồm." Zu Cuella bưng cháo đến trướcmặt Hi Nguyên, chớp chớp mắt màu xanh dương mị hoặc, sử dụng sức quyếnrũ vô địch phái nam của anh mê hoặc Hi Nguyên.
"Ánh mắt anh . . . . . Rút gân sao? Ghê tởm!" Hi Nguyên bị nét mặt của anh chọc cười, cố ý nói chuyện giận dỗi với anh. Thật là một người tự đại cuồng, giờ nàokhắc nào cũng hướng cô biểu diễn sức quyến rũ của anh. Mặc dù ở tronglòng Hi Nguyên thừa nhận anh thật sự đẹp trai, nhưng ngoài miệng chínhlà không chịu thừa nhận. Cô mới không để cho anh cao ngạo, cho là cô coi trọng anh. Coi như anh là hoàng tử, coi như anh đẹp trai hơn nữa, cũngkhông có đẹp trai bằng Lăng Khắc Cốt của cô.
Vừa nghĩ tới LăngKhắc Cốt, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lại bị mây đen bao phủ. Cô là thậtthương anh, thế nhưng anh lại tổn thương cô như vậy, để cho cô đau đếnngay cả đi bộ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-rieng-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1220177/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.