Cảm thấy cô gái nhỏtrong ngực hoảng hốt, gương mặt tuấn tú của Lăng Khắc Cốt càng trở nênâm trầm đáng sợ, tròng mắt đen hẹp dài âm chí nhìn chằm chằm cái đầu nho nhỏ trước ngực kia, hình như nghĩ bổ đầu Hi Nguyên ra, xem xem cô rốtcuộc đang nghĩ tới ai.
Sự tức giận không biết từ đâu ập đếnkhiến cho anh không một chút thương tiếc ném Hi Nguyên lên trên giường,cường thế ngăn chận thân thể mảnh mai của cô.
Nụ hôn bá đạo lậptức che lại tiếng thét chói tai của Hi Nguyên, không có dịu dàng, khôngcho Hi Nguyên một chút thời gian thích ứng, bàn tay Lăng Khắc Cốt tànbạo xé rách y phục của cô, cường hãn tiến quân vào nơi thân thể còn đang khô khốc.
"Không. . . . . ." Hi Nguyên đau đến khuôn mặt nhỏnhắn trắng bệch, móng tay thon dài ghim thật sâu vào phần lưng của LăngKhắc Cốt, thân thể ở trong lòng anh không ngừng run rẩy.
Cô cầnchính chỉ là một chút tình cảm chân thành! Thế nhưng một khắc khi LăngKhắc Cốt anh chỉ biết càn rỡ trong thân thể cô khiến cho cô không cảmnhận được dù chỉ một chút trìu mến. Chỉ có bá đạo tìm hoan, lãnh khốcchiếm đoạt. Cô cảm thấy bị xé rách không chỉ là thân thể, còn có tráitim yêu của cô đối với anh.
Cô bị thương, bị thương nặng nề.
Nếu như không yêu cô cũng không cần đụng vào cô, để cho cô cất giữ một phần ước mơ đối với tình yêu không tốt sao? Tại sao nhất định phải tổnthương cô như vậy?
Lăng Khắc Cốt giống như một con sư tử cuồngnộ, không ngừng thảo phạt thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-rieng-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1220174/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.