Đây là một căn phòngtập thể lực, trên một tấm đệm bằng bọt biển, bốn phía ngoại trừ mấyngười với đủ loại dáng vẻ khác nhau thì không còn có thứ gì khác. Nơinày rộng rãi đủ để cho một trăm người cùng luyện tập.
Trong phòng, hiện có mấy người đàn ông đang đứng.
"Các anh cùng tiến lên đi!" Lăng Khắc Cốt ngước con mắt lãnh khốc quyết tuyệt lên, bắn về phía mấy thuộc hạ chung quanh.
"Lão đại, đừng! Tôi sắp kiệt sức rồi." Ngân Báo vừa thở hổn hển, vừa năn nỉ. Còn đánh tiếp như vậy, bốn người bọn họ cũng không trụ được nữa.
"Ít nói nhảm!" Bất mãn trợn mắt nhìn Ngân Báo một cái xong, Lăng Khắc Cốttựa như một con ưng săn mồi bén nhạy nhảy lên, giơ chân đá phía ThanhLong ở bên trái, tay phải thì mạnh mẽ đánh về phía Sơn Miêu, mà thân thể anh khi rơi xuống trên đất thì đè Ngân Báo ở dưới gối. Bách Hổ sớm đãbị anh đánh bại thở hổn hển cố lấy lại hơi ngồi bệt ở trên đệm, lạikhông dám tiến lên. Thanh Long bị đá phải lùi lại vài bước, anh che chân bị đá oán trách: "Lão đại thực hung ác, nếu chân của tôi tàn phế, ngàitìm ai phụ trách công việc ở Long Dực đây?"
"Đúng rồi, mặt mày xinh đẹp của tôi cũng đầy thương tích rồi." Sơn Miêu che má trái bị đánh, bất mãn nói.
"Lão đại, anh sắp đè chết tôi rồi!" Ngân Báo đáng thương ở phía dưới LăngKhắc Cốt xin khoan dung. Thật không biết lão đại hôm nay rốt cuộc làmsao, hơn nửa đêm lôi cả bốn người bọn họ tới, chính là để cho bọn họthưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-rieng-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1220161/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.