Dù Lăng Khắc Cốt đemchuyện ở khu vui chơi phong tỏa hết, tuy nhiên nó không cách nào ngăncản sự hiếu kỳ của mọi người đối với tiểu công chúa của anh, liên tiếpmấy ngày qua trên các mặt báo đều là chuyện Lăng Khắc Cốt thương yêucưng chiều con gái nuôi của anh ta như thế nào.
Hi Nguyên cảmgiác mình chân chính là một tiểu công chúa được Lăng Khắc Cốt nâng niutrong lòng bàn tay, tận tình hưởng thụ sự quan tâm cùng cưng chiều củaanh.
Thang Mang Lâm sau khi xem qua tin tức trên báo chí, bi phẫn ném tờ báo vào thùng rác.
Không trách được liên tiếp nửa tháng liền Lăng Khắc Cốt cũng không tới nhìncô một cái, bởi vì anh ta còn đang bồi bên cạnh "Con gái" của anh ta.Lúc trước cô đã sớm moi được tin tức về sự tồn tại của Hi Nguyên từmiệng cận vệ của Lăng Khắc Cốt phái tới, biết cô ta cũng không phải congái rột của anh. Cho nên đối với Hi Nguyên, cô vẫn có tâm lý e ngại, esợ sẽ có một ngày, Lăng Khắc Cốt không để ý tới cô nữa, cuộc sống xa hoa này của cô cũng sẽ biến mất, cũng không thể quay lại được nữa.
Cô lo lắng gõ lên mặt bàn, tự hỏi làm thế nào đoạt lại được sự chú ý của Lăng Khắc Cốt.
Đột nhiên cô nảy ra ý hay. . . . . .
"Anh, anh nhất định phải giúp em một chút, tại vì có liên quan tới anh, nênanh trai em vẫn không chịu tha thứ cho em. Em muốn gặp mặt anh ấy, thậtsự rất muốn." Thang Mang Lâm còn kèm theo đó là tiếng khóc nức nở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-rieng-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1220149/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.