"Đi ra ngoài! Khôngnên ép tôi giết cô!" Tròng mắt đen của Lăng Khắc Cốt tà ác sắc bén nhưđao nheo lại, đầy uy hiếp nhìn về phía Tưởng Lệ Văn.
Bởi vì HiNguyên bất thường, anh không có thời gian đi để ý tới Tưởng Lệ Văn,nhưng là cô ta gây họa, sẽ phải tiếp nhận trừng phạt, anh tuyệt đốikhông nhẹ nhàng tha thứ!
"Đi ra ngoài thì đi ra ngoài, không phải chỉ là một cái nha đầu xấu xí sao? Tất yếu phải coi trọng như vậy?"Tưởng Lệ Văn không cam lòng xoay người, vừa đi vừa quở trách.
Ngân Báo mặt lo lắng đứng ở cửa, mặt tuấn mỹ cũng lộ ra ý lạnh ngoan tuyệt.
Tưởng Lệ Văn lắc cái eo xinh đẹp của mình, muốn lướt qua bên cạnh Ngân Báo,nhưng không ngờ bị anh hung hăng tát cho một tát, thiếu chút nữa đánhrụng răng cửa của cô ta, gương mặt diễm lệ lập tức sưng lên như cái bánh bao.
Cô ta kinh ngạc che mặt bị đánh sưng, nhìn về phía người đàn ông đang đứng đó: "Ngân Báo, anh đánh tôi?"
"Đây là tôi vì bé con mà đánh!" Ngân Báo không hề hài hước cùng nghịch ngợm nữa, lạnh lùng nói.
"Anh có quyền gì? Cho dù muốn ra tay cũng là Khắc Cốt ra tay, không đến phiên anh!" Mặt của Tưởng Lệ văn có vẻ hết sức dữ tợn.
Mặt Lăng Khắc Cốt lạnh lùng hướng đến chỗ Tưởng Lệ Văn, không cho cô ta cócơ hội phản ứng, hung hăng ở trên má kia của cô ta vung lên một chưởng,sau đó tà ác cười lạnh: "Một bạt tai này có đủ hay không? Có muốn thêmnữa hay không?"
"Anh? ! Lăng Khắc Cốt, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-rieng-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1220146/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.