Christina thu mình vào trong góc của căn phòng, cô bịt tai lại, không muốn nghe bất cứ thứ gì Cao Minh Hạo nói nữa.
\- Em đừng tưởng như vậy là tôi sẽ thả em ra. Tôi đã nói rồi, chưa có cô gái nào dám từ chối tôi cả, em cũng không ngoại lệ.
\- Hơn nữa, em còn là người phụ nữ của hắn ta. Thử nghĩ mà xem, nếu hắn ta biết được em ở dưới thân tôi mà rên rỉ, hắn ta sẽ cảm thấy thế nào?
\- Bố em và Cao lão gia đều chết rồi, em nghĩ bây giờ ai là người có quyền lực nhất cái giới này? Ngoan ngoãn theo tôi đi, tôi sẽ xem xét cho em làm tình nhân của mình.
Lúc này đây, Christina phải một mình chống chọi với tất cả, bao gồm cả sự khinh thường, miệt thị, lăng mạ của Cao Minh Hạo. Cô rất sợ… sợ anh sẽ biết chuyện, sợ rằng anh sẽ vì thế mà rời bỏ cô. Cô sợ lắm!
\- Tôi hận anh! \_ Christina lau đi giọt nước mắt còn vương lại trên khuôn mặt mình. Khóc vì một tên khốn nạn như Cao Minh Hạo ư, không đáng!
\- Cứ đợi mà xem, rồi sẽ đến một ngày em phải quỳ xuống dưới chân tôi mà cầu xin.
Cao Minh Hạo rời đi, chỉ còn lại một mình Christina giữa căn phòng được bao trùm bởi bóng tối.
Chưa bao giờ cô cảm thấy tủi thân đến mức này. Thành Phong… anh ở đâu, cô nhớ anh lắm. Nơi này không khác gì một địa ngục giam giữ tù nhân, Christina cảm giác mình như một cống phẩm sắp bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-nang/3041646/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.