Nhận ra biểu hiện của nó, anh tiến tới ôm chặt nó vào lòng, vỗ vỗ lưng cho nó bình tĩnh lại. Sau đó, anh dìu nó lên giường nghỉ ngơi, vết thương của nó vẫn chưa phục hồi hoàn toàn, nếu có sơ suất gì thì sẽ nhiễm trùng mất.
\- Chị Quỳnh Châu… \_ Mắt nó rưng rưng nhìn anh.
\- Không sao đâu, anh sẽ tìm bác sĩ thật giỏi chữa trị cho cô ấy.
\- Vừa nãy chị ấy khác lắm, em không biết làm sao cả… \_ Nước mắt lại tiếp tục lăn dài trên khuôn mặt nó.
\- Đây không phải lỗi của em, đừng tự trách mình, nghe không?
\- Anh phải hứa sẽ tìm người chữa bệnh cho chị ấy.
\- Anh hứa, còn bây giờ em nghỉ đi.
\- Vâng.
Anh đỡ nó nằm xuống giường, đắp chăn cẩn thận cho nó rồi ra ngoài. Thân thể nó còn rất yếu, không thể chịu được bất cứ tổn thương nào nữa. Anh nhẹ nhàng đóng cửa phòng bệnh nó lại rồi sang chỗ Quỳnh Châu.
\- Bác sĩ, cô ấy thế nào rồi?
\- Bệnh của cô ấy đã tiến triển xấu, nếu không chữa ngay thì hậu quả sẽ rất khó lường.
\- Bệnh viện mình có bác sĩ tâm lý nào có thể chữa khỏi cho cô ấy không?
\- Có một bác sĩ mới từ nước ngoài về, trình độ học vấn rất giỏi. Tôi sẽ hẹn gặp cậu ấy giúp.
\- Cảm ơn bác sĩ.
Đúng như lời nó nói, anh sẽ tìm bác sĩ thật giỏi về chữa bệnh cho Quỳnh Châu. Dù sao thì giữa anh và Quỳnh Châu cũng từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-nang/3041629/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.