Lạc Kim Vũ nghe tiếng hít thở của Cảnh Gia Dịch dần dần vững vàng, tay chân nhẹ nhàng xê dịch gương mặt bé, để tránh hô hấp không thuận.
Cảnh Gia Dịch trong lúc ngủ mơ cũng cảm nhận được thân thể di động, lông mày nhỏ hơi hơi nhăn lại, lẩm bẩm hô một câu "Mommy!"
Lạc Kim Vũ không dám tiếp tục động tác, nhẹ nhàng vỗ vỗ ngực nhỏ của bé, thấy mày nhỏ dần buông lỏng ra. Lúc này mới nhấc tay phải lấy gối, nằm nghiêng cẩn thận quan sát bé.
Đời trước, cô chưa từng nghĩ tới những đứa con trong tương lai của mình sẽ có hình dáng như thế nào, sẽ giống ba ba vẫn là giống mommy? Hiện tại, xem ra là giống cô nhiều chút.
Cái trán no đủ, lông mi đen cong vút, miệng nho nhỏ, thậm chí ngay cả hai cái xoáy trên đỉnh đầu đều giống y như cô. Mi cùng đôi mắt lại giống ba ba, lúc nhíu mày càng giống. Chỉ có cái mũi nhỏ giống như có chút thấp, không biết lớn lên có cao lên chút nào hay không?
Lạc Kim Vũ nhìn nhìn, không biết chính mình đến tột cùng là bị nguyên chủ ảnh hưởng, vẫn là trước kia chưa từng mở ra chế độ tình mẫu tử, nhờ xuyên vào quyển tiểu thuyết này mà toả sáng, nhịn không được cúi đầu hôn một cái trên trán bé.
Cô phải rời khỏi Cảnh gia, thay đổi nguyên chủ vận mệnh, nhưng còn thằng nhóc này thì sao? Nếu bé tiếp tục ở lại Cảnh gia, có thể hay không vẫn thoát không khỏi số phận trở thành đá kê chân trên con đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-hy-sinh-nu-phu-nuoi-con-hang-ngay/2414604/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.