Tạ cô nương biết trạng thái bây giờ của mình gọi là “kiểu cách”, nhưng biết làm sao được, Hoàng đế Bệ hạ chính là thích nàng kiểu cách như vậy, coi như không có được đáp án của nàng, như đã nói hắn sẽ vẫn thủ thế như ngọc đợi nàng.
Tạ cô nương giả tạo khuôn mặt nhỏ nhắn trên miệng nói không muốn, nhưng trong lòng đang vui như nở hoa đấy.
Sau cùng vẫn là khẽ thở phào 1 hơi, nói: “Mặc dù trong Hoàng cung rất không tự do, nhưng muốn ta tiến cung cũng không phải là không thể, chỉ là coi như chàng đã sắp xếp trước rồi, rốt cuộc vẫn có nhiều người như vậy nhận rat a, bản thân thân phận của ta cũng đủ để cho người ta lên án, chứ đừng nói gì đến làm Hoàng hậu của chàng.”
Huống hồ mẫu hậu của chàng chỉ là theo phụ Hoàng chàng ra ngoài, rồi cũng có 1 ngày sẽ hồi cung, đến lúc đó chàng phải làm sao? Nếu chàng có thể xử lý xong những chuyện này, ta ngược lại có thể suy nghĩ 1 chút, nhưng trước khi chàng nghĩ ra cách, vẫn là nên đem người ngựa ở Nhuận Châu triệt lui đi, đừng quấy rầy ta nữa.”
Khóe mắt dư quang liếc nhìn vẻ mặt rối rắm kinh ngạc lẫn vui mừng của Cố thần, nàng ngừng một chút, rồi tiếp tục nói: “Đương nhiên, ta mỗi tháng đều sẽ gửi cho chàng 1 phong thư, để cho chàng biết tình hình của ta, thế nào?”
Hoàng đế Bệ hạ tức tối đến nỗi không thể tức tối thêm được nữa, nhưng liếc thấy bảo bối nhà mình trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-hy-sinh-nu-phu-ga-lan-hai-cong-chiem/2195153/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.