Nàng cảm thấy mình bày ra dáng vẻ một bộ khí thế chuẩn bị đàm phán, nhưng nàng quên nàng có một khuôn mặt cản trở.
Cảnh Diệp nhìn chằm chằm mặt nhỏ béo ú bởi vì mất hứng mà cong lên của tiểu Hoàng hậu nhà mình, mặc dù trên mặt thản nhiên, trong lòng cũng đã không nhịn được cảm thấy buồn cười, cho tới bây giờ cũng không biết, thì ra lúc nàng tức giận lại có thể đáng yêu khiến người vui vẻ như vậy.
Trong lòng theo đó mà cũng không khỏi mềm nhũn ra, nổi lên chút áy náy lạ lẫm, trước khi đại hôn không phải là không biết tính cách nàng đơn thuần ngây ngô, dựa vào địa vị của Tể Tướng, tương lai tìm một nam nhân tiếp tục cưng chiều nâng niu nàng là chuyện rất dễ dàng, cố tình vì mục đích của hắn, khiến nàng không thể không hãm sâu hậu cung này.
Điều này cũng thôi đi, cẩn thận che chở nàng nhiều một chút, ai biết bởi vì một phần thiên vị của hắn, khiến Quý phi ỷ vào được cưng chiều mà kiêu ngạo, lại có thể sẵng giọng đến trên người nàng.
Những chuyện này trước kia cũng không phải là không có, chỉ là suy nghĩ của tiểu Hoàng hậu luôn luôn đơn thuần, người bên cạnh quanh co lòng vòng chỉ cây dâu mà mắng cây hòe nàng căn bản nghe không hiểu, vậy mà lần này lại tức đến xỉu, chủ yếu là bởi vì Quý phi mắng là phụ thân của nàng, Tể tướng đương triều.
Thường ngày hắn thỉnh thoảng ghé Trường Hoa Cung thăm nàng, nàng không có lần nào mà không phải là bộ dạng vui mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-hy-sinh-nu-phu-ga-lan-hai-cong-chiem/217453/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.