Tạ Bích Sơ vừa nghe Hoàng hậu nương nương nói vậy liền biết, Hoàng hậu đã động lòng rồi, nàng trong lòng đương nhiên rất vui, nhưng trên mặt lại không hề lộ chút nào, vội nói:
“Thần thiếp nghe nói Hoàng thượng có ý truyền ngôi cho điện hạ. Trước khi truyền ngôi hẳn phải tế tổ, vốn chỉ cần ở điện Phụng Tiên cử hành nghi thức, nhưng thần thiếp hi vọng nương nương có thể thuyết phục Hoàng thượng, để điện hạ tới Hoàng Lăng tế bái tổ tiên."
Hoàng hậu tư lự một chút, bừng tỉnh hiểu ra nói: “Ta hiểu ý của ngươi rồi, ngươi là muốn ta điều Cố Thần ra khỏi Kinh thành!”
Tạ Bích Sơ nhìn bà, không nhìn ra bà rốt cuộc có ý tức giận hay không, nghĩ một chút vẫn là bổ sung: “Hoàng hậu nương nương, thần thiếp nói câu thật lòng mong người không giận. Nghĩ tới hẳn người cũng biết, vì nương nương mà đại thần trong triều có chút chỉ trích về xuất thân của điện hạ, nếu lần này có thể thuyết phục được Hoàng thượng để điện hạ trực tiếp đi tới Hoàng Lăng tế tổ, đối với điện hạ cũng rất có lợi.”
Hoàng hậu quả thực đã bắt đầu không vui, tại sao nàng ta muốn đi còn nhất định phải đem Thần nhi ra xa, làm cứ như là nàng ta quan trọng lắm ấy, nhưng sau khi nghe những lời của Tạ Bích Sơ, Hoàng hậu nghĩ một chút, cảm thấy nàng nói rất có lý, thế là Hoàng hậu gật gật đầu: “Ta sẽ nói với Hoàng thượng, có điều có thể thành hay không ta cũng không đảm bảo.”
Tạ Bích Sơ trong lòng nhất thời thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-hy-sinh-nu-phu-ga-lan-hai-cong-chiem/1151642/chuong-123.html