Editor + Beta: Tuyền Uri
Trong bóng đêm, hai người đối mặt nhau nhưng lại im lặng, từ đầu đến cuối Cảnh Hoan vẫn hờ hững ơ thờ. Một lúc lâu sau, hắn không kiên nhẫn nổi nữa, phải lên tiếng trước:Tuyền Uri - DDLQD
- Nếu hoàng thượng không có việc gì phân phó, vậy thần xin lui trước.
Nói xong hắn định cất bước đi.
Cảnh Diệp rốt cuộc phải mở miệng, trong giọng của hắn nói tràn đầy ý cảnh cáo:
- Ngươi cách xa nàng một chút.
Cảnh Hoan dừng lại, cười nhạo:
- Ngài cảm thấy ta rất gần gũi với nàng?
Không đợi hoàng đế tiếp lời hắn lại nói tiếp:
- Ngài lại như thế rồi, vật thuộc sở hữu của ngài mà ngài năm lần bảy lượt cảnh cáo ta không được lại gần, ngài muốn làm gì, khoe khoang với ta? Theo như ta thấy, một là ngài ngay lập tức giấu thật kỹ thứ thuộc về mình, đừng để ta trông thấy, hai là ngài cứ đuổi ta đi thật xa để ta không có cơ hội thấy được, thế nhưng ngài có dám không?Tuyền Uri - DDLQD
Lời của Cảnh Hoan mang đầy sự chọc tức khiêu khích, thế nhưng Cảnh Diệp không giận, chỉ bước gần tới rồi lạnh nhạt nói:
- Ngươi không cần khiêu khích trẫm, trẫm không quan tâm ngươi ở bên cạnh động tay động chân gì, trẫm cũng chẳng nghĩ đến việc để ý tới ngươi. Nhưng hoàng hậu thì không được, trẫm không cho phép mà tể tướng cũng sẽ không đồng ý, vậy chính ngươi tự tính toán làm sao cho tốt đi.Tuyền Uri - DDLQD
Cảnh Hoan cong môi, trong nụ cười lộ ra ý xấu xa:
- Bệ hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-hy-sinh-nu-phu-ga-lan-hai-cong-chiem/1151579/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.