Editor: Tuyền Uri
Ánh mắt Cảnh Diệp vừa động, bút lông trên tay không ngừng vẽ, trong miệng phát ra âm thanh lạnh nhạt không rõ âm vị: "Hả?"
Quả nhiên vừa nhắc tới Hoàng hậu hắn liền có phản ứng. Trong tâm Chu Tĩnh Tuệ nổi lên ghen ghét, nhưng lại không thể không tiếp tục thảo luận đến Hoàng hậu nương nương, dù sao đề tài chung của nàng và Hoàng đế bệ hạ cũng chỉ có cái này.
Tuy nhiên, vì đề tài đó đã được thảo luận, cũng coi như là cho Hoàng đế bệ hạ biết được Tâm tỷ tỷ tốt hơn, ai bảo Hoàng hậu nhất định chọc cho hoàng thượng không vui, còn để cho tiểu nữ quan như nàng đến giảng hòa, Hoàng hậu nương nương không cần cám ơn.
Đầu óc Chu Tĩnh Tuệ mơ màng, suy nghĩ một chút và ngay lập lức nói: "Nô tỳ từng ở Trường Hoa cung phục vụ qua mấy ngày này, mặc dù Hoàng hậu nương nương không câu nệ tiểu tiết, nhưng mà trong hoàn cảnh chung lại hết sức nghiêm cẩn quy cũ, không chút nào đi quá giới hạn trong quốc sự của tiền triều, chưa bao giờ nô tỳ ở Trường Hoa cung nghe nói Hoàng hậu nương nương đàm luận qua quốc sự, cho nên cử chỉ kiêng dè Hoàng hậu nương nương lần này là thật lòng, Hoàng thượng nên hài lòng với Minh Lý quốc mẫu, tại sao phải phiền lòng như thế?"
Cảnh Diệp vừa làm như không để ý nghe, vừa nhìn chữ "Tĩnh" khổng lồ trước mắt, trên mặt có chút bí hiểm, chỉ nghe hắn từ từ nói: "Nàng ấy là quốc mẫu, trẫm tự nhiên vui mừng."
Nhưng vì nàng là nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-hy-sinh-nu-phu-ga-lan-hai-cong-chiem/1151576/chuong-73-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.