Editor: Hijushima
Tạ Bích Sơ không hiểu thò đầu lên phía trước, nghi ngờ hỏi: "Sao?"
Nàng di chuyển như vậy, chóp mũi cọ qua cổ hắn, đôi mắt Cảnh Hoan bỗng sâu hơn, rũ mí mắt giấu đi. Nhưng rất nhanh đã làm như không có chuyện gì xảy ra, tức giận nói với nàng: "Bảo ngươi đừng lộn xộn, nếu không thì tự đi đi, đi không nổi thì bỏ ngươi lại đây luôn."
Tạ Bích Sơ mấp máy môi, cúi đầu "À" một tiếng, sau đó nhẹ nhàng vùng vẫy, tránh khỏi cánh tay của hắn, tuột xuống khỏi lưng hắn.
Thái độ không hề phản kháng như vậy của nàng làm cho Cảnh Hoan lập tức hơi luống cuống, vội níu lại cánh tay nàng nói: "Nè, vừa rồi ta nói chơi thôi, ai bảo ngươi cứ động đậy lung tung trên lưng ta, nếu...nếu ngươi ngoan ngoãn. Ta sẽ tiếp tục cõng ngươi."
Tạ Bích Sơ cúi thấp đầu, một lúc lâu mới chậm rãi nói: "Không cần, bắt ngươi cõng lâu như vậy, chắc ngươi rất mệt mỏi. Ta cũng có sức lực lại rồi, ta có thể tự đi." Vừa nói xong đã bắt đầu đi về phía trước.
Cảnh Hoan vốn không hề nghĩ đến Tạ tiểu cô nương luôn luôn mặt dày mày dạn lại đột nhiên nghe lời như vậy, hắn đứng tại chỗ không biết phải làm sao, tay chân cũng không biết đặt thế nào, gãi gãi đầu cũng không nghĩ ra biện pháp gì, chỉ có thể đuổi theo tới bên cạnh nàng, cẩn thận liếc nhìn sắc mặt của nàng: "Ngươi...ngươi tức giận à? Ta không cố ý, cho ta cõng ngươi đi, có được hay không?"
"Không tức giận, biết ngươi không cố ý, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-hy-sinh-nu-phu-ga-lan-hai-cong-chiem/1151559/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.