Mấy ngày qua tâm tình của Tạ Hoàng hậu hơi bị không vui, bởi vì phụ thân nam thần của mình quá mức lo lắng về tình hình tai nạn ở Thanh Châu nên nói là mang theo vật tư cùng với đoàn thái y đi trước, chỉ để lại hộ vệ Hoàng gia bảo vệ nàng trên đường đi, cuộc sống không có phụ thân nam thần yêu thương quan tâm mỗi ngày thật giống như hoàn toàn mất đi màu sắc mà.
Lúc nàng nói như vậy thì bên cạnh có một khuôn mặt với nhan sắc vượt hẳn người thường tiến lại gần, chủ nhân khuôn mặt hết sức nhiệt tình biểu đạt sự an ủi thân thiết: "Không sao. Tể Tướng đi rồi không phải còn có ta ở đây à."
Tạ Bích Sơ hất cằm cao ngạo liếc nhìn hắn bằng nửa con mắt, cười ha ha một tiếng: "Phụ thân đi trước, cuộc sống của ta mất đi màu sắc biến thành trắng đen, nhưng bởi vì có ngươi ở đây, cho nên...... Đen thui rồi......"
Tĩnh Vương Điện hạ sờ sờ cằm, rơi vào trầm tư: "Tiểu tẩu tử nói như vậy ý là, không muốn cùng ta ở cùng một chỗ mà muốn trở về Phượng giá, đệ đệ lập tức phái người đưa ngươi trở về!"
Tạ Bích Sơ: "Hả, ta vừa mới nói cái gì à?"
Thật ra nội tâm đang QAQ, vì cái gì luôn bị nắm thóp vậy, mỗi lần mở ra chức năng giễu cợt đều sẽ bị đối phương phản kích lại thật sự không vui nổi được chứ? Rõ ràng chính là một tên ngốc có đường mạch não quỷ dị, tại sao lúc ở cùng hắn chắc chắn sẽ có loại cảm giác chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-hy-sinh-nu-phu-ga-lan-hai-cong-chiem/1151555/chuong-64-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.