Edit: Makjyoko 
Liên Cẩn Viên cười hai tiếng, cười như không cười nhìn Trình Dung, vung tay lên, một đạo phù triện bay ra, một con thú biến dị cấp hai gần hắn nhất bị lưỡi dao gió chém đứt đầu, lúc này mới nhìn về phía Trình Dung: “Cô Trình, cô có phải là quá tự cao không? Cô cảm thấy ánh mắt ngập nước nhìn tôi chằm chằm như vậy là có thể khiến tôi thích cô, phục vụ hai mẹ con cô giống như hai tên ngu xuẩn bên cạnh cô sao? Còn có, về sau đừng có dùng cái ánh mắt như vậy nhìn tôi, tôi á…. Sợ bẩn, tôi sợ bản thân không nhịn được mà móc nó ra.” 
Giọng nói bình thản của anh khiến cho tất cả mọi người nghe thấy đều biết rõ anh ghét bỏ Trình Dung đến mức nào. 
Trình Dung xấu hổ đỏ bừng cả mặt, cà lăm nói: "Anh Liên, anh… Anh hiểu lầm rồi, tôi… Tôi không thích anh, tôi chỉ cảm thấy khi nói chuyện với người khác ánh mắt nhìn thẳng đối phương thể hiện sự tôn trọng và là phép lịch sự tối thiểu mà thôi.” 
Tô Ngưng Mi không nhịn được giật giật khóe miệng, người phụ nữ này nói dối tệ quá đi, xung quanh bây giờ đều là zombie và thú biến dị, cô nói khi cô nói chuyện với người khác cần nhìn thẳng đối phương đó là sự tôn trọng, vậy không đi chú ý tình hình nguy hiểm xung quanh thì không phải là ngu ngốc hay sao. 
Trình Văn Quân thấy có người nói con gái mình như vậy, căm tức nhìn Liên Cẩn Viên: “Anh Liên, anh nghĩ anh là ai, con gái của tôi làm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-hi-sinh-tu-chan-ky/755251/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.