Một lúc sau, Tô Ngưng Mi nghe thấy trong phòng, Trình Văn Quân cúi đầu kinh hô một tiếng: "A a....A Dung, đây là có chuyện gì? Sao....Vì sao trên ngón tay con có....đây là tia chớp đi? Có phải mẹ nhìn lầm rồi hay không?" 
Trình Dung lộ ra kích động cùng vui sướng vô hạn: "Mẹ, người không nhìn lầm, thời điểm buổi sáng hôm nay khi con phát hiện cái này thì cũng hoảng, đây là như là lôi dị năng. Trước kia con xem tiểu thuyết cũng có tình huống này, tận thế tiến đến là thời điểm loài người thức tỉnh dị năng, có người là lôi dị năng, có rất nhiều phong dị năng, có rất nhiều hoả dị năng, có rất nhiều không gian dị năng....Mẹ, rất thần kỳ phải không? Mẹ, con còn muốn nói cho mẹ biết, con còn có không gian dị năng, con là song hệ dị năng, có điều diện tích không gian không lớn, chỉ có vài mét vuông... Hẳn là có thể thăng cấp. Mẹ, ở tận thế có hai dị năng này là chúng ta đã có năng lực tự bảo vệ bản thân, nói không chừng còn có thể có chút thành tựu trong sự nghiệp...." 
Rốt cuộc Tô Ngưng Mi vẫn không nghe nổi nữa, nàng chỉ cảm thấy cả người một trận rét run. Dù cho nàng cướp mất không gian mà ban đầu nữ chủ nên có, ngăn trở nàng ta thành tu chân thì sao chứ? Không phải nàng ta vẫn thức tỉnh lôi dị năng cùng không gian dị năng đó sao? Cùng hướng đi của kịch tình chẳng có biến hóa gì lớn. 
Đần độn trở về phòng, Tô Ngưng Mi ngồi xếp bằng trước hồ trong không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-hi-sinh-tu-chan-ky/254938/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.