Đám người Phương Hàn Lãnh chờ thêm lúc lâu nữa thì Phương Bành Hạc cùng Pháp Hải Ẩn Tịch mới cùng nhau bước ra.
Mọi người cùng nhau đi dạo khắp chùa một lần nữa mới có ý định trở về.
Tuy nhiên, ngay trước lúc đoàn người ngồi lên xe ngựa, từ phía khu rừng phía xa chợt vang lên những tiếng động lạ kỳ quái.
Vút…vút…
Hàng loạt mũi tên sắc nhọn từ từ phía lao vụt tới, nhằm vào đoàn người Phương Bành Hạc mà bắn xối xả.
– Có thích khách. Người đâu, mau hộ giá bệ hạ!
Phương Hàn Lãnh hét lên một tiếng, đoạn cùng mọi người dùng kiếm chặt đứt từng đợt mũi tên lao tới, tạm thời bảo vệ thành công những người xung quanh.
– Hoàng thượng, mau lui vào trong sảnh thờ!
Pháp Hải Ẩn Tịch hô hào, ra hiệu cho mọi người cùng nhau chạy vào sảnh thờ lánh nạn.
Lúc này, trời đã bắt đầu xẩm tối, những ngôi nhà dân xung quanh cũng đều lên đèn, ánh sáng lập lòe ẩn hiện trong không gian.
Phương Bành Hạc cùng hoàng đệ ngồi bàn kế sách đối phó với đám thích khách bên ngoài, còn hoàng thái hậu, Dật Hi cùng Mạch Tiểu Khê thì ngồi yên lặng ở một góc.
Nàng đưa mắt nhìn về phía hai người đàn ông uy lãnh trước mắt, chợt dừng lại về hướng Phương Bành Hạc, vừa lúc hai đôi mắt cùng chạm vào nhau.
Mạch Tiểu Khê mơ hồ nhìn thấy khóe môi hắn hơi cong lên, một điệu cười thâm tình mà đầy ẩn ý, tức khắc trái tim nàng khẽ đập chệch một nhịp.
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-cung-cua-de-vuong/3491228/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.