Trở về phòng, Mạch Tiểu Khê hiểu rõ, bước tiếp theo mình cần phải làm gì để có thể vạch mặt toàn bộ những âm mưu giả dối mà Dật Hi cùng đám người Tây Tạng đang âm mưu tiến hành.
Tuy nhiên, nàng cũng vô cùng lo lắng cho an nguy của An Dung. Nếu chẳng may để xảy ra sơ suất, Dật Hi chắc chắn sẽ không để yên cho nàng ta.
Cộc…cộc…cộc…
Cánh cửa vừa mở, người ở bên ngoài không ai khác chính là Phương Bành Hạc.
Chưa để nàng nói thêm bất cứ điều gì, hắn xoay người đóng sầm cửa lại, đoạn kéo nàng vào sâu bên trong góc phòng.
– Huynh làm trò gì vậy? Lại còn giở thần giở quỷ ở đây!
Phương Bành Hạc không trả lời nàng ngay.
Hắn nhếch miệng đáp:
– Cô muốn lật tẩy bộ mặt thật của Dật Hi hoàng hậu?
Mạch Tiểu Khê tròn xoe mắt. Nàng không thể ngờ Phương Bành Hạc cũng đã phát hiện ra điểm này. Tuy hắn luôn tỏ ra hờ hững, không mảy may quan tâm hay chú ý đến nàng ta, nhưng dường như nhất cử nhất động của Dật Hi đều không thể qua mắt được hắn.
– Huynh… đã biết tất cả rồi hay sao?
Phương Bành Hạc gật nhẹ đầu, đoạn đắc ý nói:
– Có một chuyện này ta phải nói với cô, nếu cô đồng ý hợp tác, ta tin chắc cả hai chúng ta đều sẽ toại nguyện…
Thời gian một tháng tiếp tục trôi qua.
Thấm thoát, Mạch Cường Chân lên làm quan cũng đã được một khoảng thời gian dài.
Huynh ấy luôn bật tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-cung-cua-de-vuong/3491226/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.