Trên tay Dật Hi cầm một dải lụa trắng và một chiếc lọ nhỏ xíu, khoảng chừng bằng hai ngón tay. Nàng ta đưa mắt nhìn Hạ Bích phi, cong môi cười khẩy:
– Tỉ tỉ, hoàng thái hậu nhờ muội đến để báo tin cho tỉ. Thái độ của tỉ vô cùng hỗn láo, trời đất không dung, hoàng thái hậu không thể tha thứ. Do vậy, tỉ chỉ còn hai sự lựa chọn: một là dùng miếng vải lụa trên tay ta, thắt cổ tự vẫn, hai là chọn lọ thuốc độc này.
Ngừng một lát, Dật Hi mỉm cười nói tiếp:
– Thế nào, tỉ chọn bên nào?
Dây thần kinh khắp người Hạ Bích phi khẽ động. Nàng ta thật không ngờ hoàng thái hậu lại có thể bội bạc tới mức đuổi cùng giết tận mình đến như thế. Tội trạng này của Hạ Bích phi không đáng để đón nhận cái chết. Thêm nữa, nàng ta là bị vu oan giáng họa. Chính ả tiện tì kia đã ra tay đánh tráo tranh thêu, đẩy Hạ Bích phi rơi vào cảnh khốn cùng như thế này.
Hạ Bích dù có phải chịu trăm lần tra tấn đi chăng nữa nhưng nàng ta sẽ không nhất quyết chịu nhận tội.
– Ả tiện tì nhà ngươi đã hãm hại ta. Ta nhất định sẽ bẩm hoàng thượng trừng phạt ngươi, vạch trần bộ mặt tàn độc của ngươi cho thiên hạ xem.
Hạ Bích phi nổi điên mà gào thét.
Chẳng lẽ đường đường là ái nữ của tể tướng mà bản thân Hạ Bích phi lại phải chịu một cái chết oan ức, tức tưởi như thế này hay sao?
Nhìn theo Dật Hi đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-cung-cua-de-vuong/3491201/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.