Sớm hôm sau, Phương Bành Hạc đã rời đi từ sớm, chỉ Mạch Tiểu Khê ngồi đờ đẫn ở trong phòng.
Chút nữa Phương Hàn Lãnh sẽ tới đây đưa nàng đi dạo, nàng phải trang điểm cho thật xinh đẹp mới được.
Vừa nghĩ tới Phương Hàn Lãnh, Mạch Tiểu Khê đã nghe thấy bên ngoài có tiếng gõ cửa vang lên. Nàng nhẹ nhàng ngồi dậy, mở cửa ra xem. Quả đúng như Mạch Tiểu Khê dự đoán, người tới là Phương Hàn Lãnh, huynh ấy nở nụ cười rạng rỡ như ánh nắng buổi sớm.
- Tiểu Khê, chúc nàng buổi sáng tốt lành!
Thế nhưng nụ cười trên môi huynh ấy lập tức ngừng lại. Phương Hàn Lãnh đưa tay vuốt nhẹ lên đôi má trắng hồng của Mạch Tiểu Khê, lo lắng hỏi:
- Tiểu Khê à, nàng có sao không? Nhìn nàng sắc mặt không được tốt cho lắm.
Mạch Tiểu Khê vội vàng nở nụ cười, cố gắng lấy lại tinh thần như mọi khi, tinh nghịch mà trả lời:
- Nào nào, thiếp không sao cả. Thiếp vừa mới ngủ dậy nên còn mệt mỏi một chút thôi mà.
Ngừng một lát, nàng tiếp lời:
- Chàng ở yên đây đợi thiếp, chút nữa thiếp sẽ ra ngay!
Phương Hàn Lãnh khẽ gật đầu đồng ý.
Càng tới ngày thành thân, sắc mặt Mạch Tiểu Khê càng lúc càng trở nên mệt mỏi. Phương Hàn Lãnh biết nàng đã phải chịu rất nhiều áp lực, do vậy luôn muốn tạo điều kiện tốt nhất cho nàng được vui vẻ và thoải mái.
Thế nhưng…
Gương mặt Phương Hàn Lãnh chợt trầm xuống.
Đêm qua huynh ấy đã trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-cung-cua-de-vuong/3491187/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.