Ngày lại ngày nối tiếp trôi qua nhanh, chớp mắt một cái đã đến buổi lễ sinh thần của hoàng thái hậu.
Bởi Mạch Tiểu Khê sắp trở thành vương phi nên không còn phải chạy đôn chạy đáo đi dọn dẹp khắp nơi, mặc cho người ta sai bảo như khi trước nữa.
Các quan đại thần cùng nhau đem những món quà quý hiếm dâng tặng lên hoàng thái hậu. Bà ta rất vui vẻ, cười tươi rói trong suốt cả buổi.
Phương Bành Hạc cũng dành tặng cho hoàng thái hậu một món quà lớn. Đó là một viên dạ minh châu hai trăm năm tuổi, tuổi đời đã rất lớn. Viên dạ minh châu có màu trắng trong suốt, to bằng lòng bàn tay, khi đặt dưới ánh sáng gặt trời sẽ phát ra thứ màu xanh nhạt rất độc đáo. Mọi người đều hết sức trầm trồ, khen ngợi không ngớt.
Hoàng thái hậu vô cùng thích thú trước món quà này, bèn đưa tay nâng nhẹ viên dạ minh châu lên mà nói:
- Hoàng thượng, cảm ơn con đã tặng cho ta món quà vô giá này. Ta sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận.
Hạ Bích phi cũng đã hòan thiện xong bức tranh thêu khi trước, hí hửng đem lên dành tặng cho hoàng thái hậu, không quên nhấn mạnh:
- Bức tranh thêu này do chính tay con thêu lên để tặng người. Mong người sẽ yêu thích nó.
Nàng ta gói bức tranh vào một chiếc hộp gỗ, đoạn chăm chút cho nó rất cẩn thận, chắc chắn hoàng thái hậu sẽ hết mực yêu thương nàng ta hơn trước cho mà xem.
Mọi người đều tò mò, muốn biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-cung-cua-de-vuong/3491185/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.