Một bộ xương người đã mục rữa!
Mạch Tiểu Khê đưa tay lên che miệng, không thể nào tránh nổi sự kinh ngạc quá đỗi bất ngờ này.
Như vậy nàng và Phương Bành Hạc không phải là những người đầu tiên đặt chân tới đây, mà trước đó đã có kẻ khác từng đến.
Phương Bành Hạc thì không tỏ ra quá bất ngờ, hắn lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh bộ xương, cẩn thận xé một vạt áo, đem quấn lấy bàn tay của mình, đoạn mới chạm vào bộ xương.
Bộ xương này rất lớn. Các mẩu xương sườn mặc dù đã mục rữa đi không ít nhưng vẫn có thể nhìn ra người này lúc còn sống có thân hình cao lớn, chắc khỏe.
– Đàn ông sao?
Phương Bành Hạc khẽ thì thầm, quay lại nhìn Mạch Tiểu Khê, chau mày bàn luận.
Mạch Tiểu Khê cũng lấy hết can đảm ngồi xuống bên cạnh hắn, quan sát kĩ lưỡng từng đốt xương còn sót lại, sau đó gật đầu đồng ý
– Phải, đây là hài cốt của một người đàn ông. Huynh hãy quan sát kỹ các đốt xương mà xem. Đây này, xương chậu của người này hầu như chưa mục hết. Bề mặt xương chậu của đàn ông không lớn. Thêm nữa, có thể lúc còn sống người đó đã phải chịu một cái chết vô cùng đau đớn.
Nói tới đây, âm thanh giọng nói của Mạch Tiểu Khê chợt trầm hẳn xuống.
Phương Bành Hạc cũng nhanh chóng nhận ra sự thay đổi trong sắc mặt của nàng, bèn lạnh nhạt cười cợt:
– Cô lại bắt đầu dùng thứ tình cảm trắc ẩn của mình mà thương xót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-cung-cua-de-vuong/3434397/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.