” Tiến lên phía trước…!!!”
Tiếng của mọi người đồng loạt hô hào vang lên. Khí thế săn bắn ngút trời, ai ai cũng hăng say lao nhanh về phía khu rừng phía trước hoàng cung.
Phương Bành Hạc vượt lên dẫn đầu đoàn người đi săn, tác phong vô cùng uy lãnh, bộ nỏ sau lưng hắn rung lên theo từng nhịp vó ngựa.
– Bệ hạ, chúng ta nên chia ra làm các cánh cung, cùng thi xem đội nào săn bắn được nhiều thú nhất sẽ chiến thắng và có phần thưởng.
La Hải Triều thúc ngựa đi song song bên cạnh, hồ hởi thử đề nghị. Phương Bành Hạc cũng thấy phương án này của La Hải Triều rất thú vị, bèn gật đầu đồng ý.
Mọi người cùng tỏa ra các phía, cố gắng tìm kiếm con mồi. Tiếng mũi tên phóng ra vang lên vυ"t… vυ"t…, những con nai, con hươu,… xấu số không thoát kịp, ngã lăn xuống đất mà chết.
– Hàn Lãnh, huynh nhìn kìa…!
Mạch Tiểu Khê vừa phấn khích, vừa đưa tay chỉ về phía Tây, thấy một con thỏ trắng muốt đang thong thả gặm lá.
Phương Hàn Lãnh không hề có ý định săn bắt, chỉ muốn tham gia cùng mọi người để gϊếŧ khoảng thời gian nhàm chán, vô vị vừa qua. Bàn tay khẽ vòng lên phía trước eo Mạch Tiểu Khê, cảm giác trái tim nhẹ nhàng đập nhanh hơn mọi khi.
Mạch Tiểu Khê vẫn không hay biết đến sự thay đổi khác lạ trong cảm xúc của Phương Hàn Lãnh, nhác không thấy huynh ấy đáp lại câu nói khi nãy của mình, nàng bèn vội vàng quay đầu lại nhìn xem thế nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-cung-cua-de-vuong/3434392/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.