Đám người của A Bưu trói Mạch Tiểu Khê vác đi như vác một con cừu non đáng thương, tội nghiệp.
Nàng bị đánh đến xây xẩm mặt mày, đến giờ chỉ biết nằm im, mặc chúng muốn đưa đi đâu thì đi, cả người lấm lem bùn đất, đầu tóc rối bù, nhếch nhác.
Đưa nàng trở lại bộ tộc, lần này A Bưu không nhẹ nhàng gì nữa. Hắn đưa chân lên, tàn nhẫn đá tiếp một phát thật mạnh vào sườn Mạch Tiểu Khê, cốt để nàng đuối sức, không còn có thể phản kháng.
Gã Đầu Heo đứng bên cạnh bực bội lên tiếng mắng nhiếc:
– Dám bỏ trốn à, ta ăn thịt ngươi cho ngươi chết.
Đám người trong bộ tộc nhìn nàng bằng đôi mắt chán ghét, chỉ hận không thể một tay đem nàng xẻ thành nhiều món.
– Một ả đàn bà phiền phức!
Mạch Tiểu Khê hai mắt đờ đẫn, bị trói chặt hai tay, hai chân nằm im không nhúc nhích trên đất.
A Bưu hậm hực sai người đàn ông già đem tới một bát thuốc lỏng màu đen, sau đó bóp chặt miệng Mạch Tiểu Khê bắt nàng uống.
Mạch Tiểu Khê chỉ cần ngửi mùi thuốc là đã biết ngay đây chính là thuốc câm, chỉ cần nàng uống vào sẽ mất khả năng nói ngay lập tức.
Nàng ra sức lắc đầu, miệng ngậm thật chặt, cố gắng hất đổ bát thuốc trong tay hắn. Nhưng A Bưu nào có tha! Hắn thẳng tay tát mạnh nàng, đoạn đưa tay bóp mũi không cho Mạch Tiểu Khê thở. Cuối cùng, dù nàng có chống cự lại bao nhiêu, chén thuốc độc kia vẫn bị nuốt xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-cung-cua-de-vuong/3434364/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.