🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cường Chân mệt mỏi dựa lưng vào song sắt, đôi mắt ánh lên nét buồn bã có chút thê lương. Tôi chạy vội đến cạnh huynh ấy, đưa tay nắm lấy đôi tay khẳng khiu, Cường Chân siết tay tôi thật chặt, lắc đầu nói:



- Đệ không nên đến đây. Đệ có biết nơi này rất nguy hiểm không? Chẳng may một chút là mất mạng ngay.



Tôi cố gắng nở nụ cười đáp:



- Đừng lo ca ca, đệ đến để cứu huynh đây.



Ánh mắt Cường Chân chợt dừng lại ở Vương Sùng Ngân: ~ Vị này là...



- Ta là Vương Sùng Ngân, bằng hữu của Mạch huynh đệ. - 'Vương Sùng Ngân thân thiện đáp.



Tôi tiếp lời huynh ấy, gật đầu nói:



- Ca ca, Sùng Ngân huynh đến đây là để giúp huynh. Lần lên kinh bán thuốc đó đệ đã tình cờ gặp được huynh ấy.



Cường Chân nghe vậy đã hiểu ra cơ sự, vội cúi đầu chào. hỏi Vương Sùng Ngân. Vương Sùng Ngân sai Bạch Vũ Lang mở cửa ngục lao, đưa Cường Chân ra ngoài tảm rửa rồi dùng bữa tối. Cả ngày nay huynh ấy chưa được ăn gì nên rất đói, ăn uống ngon lành. Dùng bữa xong, Cường Chân mới bắt đầu thuật lại mọi việc rõ ràng hơn cho chúng tôi biết. Thực ra, để được nhận vào tửu lầu này làm tiểu nhị, với Cường Chân đó cũng là một cơ duyên. Vào một buổi sáng ba tháng trước, trên đường lên kinh xin việc, đi lách vào một con hẻm nhỏ, Cường Chân bắt gặp một thiếu nữ dáng người nhỏ nhắn, dung mạo. đoan trang, xinh đẹp đang bị mấy tên côn đồ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-cung-cua-de-vuong/3434344/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.