Đường Thiên Y bu môi một cái. Sau đó như nhớ đến điều gì, lại đi đế trước mặt Lâm Nhã Tịnh.
"Chị, ngày hôm nay, em có mang đến một món quà nhỏ cho chị đó. Coi như là thành ý của em."
Nói rồi, Đường Thiên Y từ trong người lấy ra một chiếc hộp nhỏ được gói lại, thắt nơ xinh xắn.
Lâm Nhã Tịnh đưa tay nhận lấy, nhìn nét mặt thân thần bí bí, đây lưu manh kia, phút chốc nâng cao lên tinh thần cảnh giác, nghi ngờ mà hỏi: "Là món quà gì thế?"
Cập nhật sớm nhất tại.
Đường Thiên Y lập tức nở ra một nụ cười thiên sứ: "Ây ya, nói chung cũng không phải là bom đâu. Chị yên tâm, cái này vô cùng tốt cho sức khỏe. Em đảm bảo trăm lợi, không hại!"
Lâm Nhã Tịnh chớp mắt, hơi không tin, như vậy Đường Thiên Y tặng cô là một hộp thuốc? Nhưng cảm giác cầm lên không giống lắm.
Ngay lúc cô vừa muốn mở ra, Đường Thiên Y lại kéo tay cô lại.
"Chị, cái này, chút xíu nữa chị hằng mở nhé. Như vậy mới tạo được cảm giác mới mẻ. Bây giờ chị đi mua sắm với em nhé. Hôm nay em bao hết, chuộc lỗi với chị ngày hôm qua” - Đường Thiên Y vừa nói vừa cười xán lạn.
Lâm Nhã Tịnh có chút chần chừ: "Thiên Y, ngày hôm qua, chị không có giận..."
Đường Thiên Y nhìn qua, lập tức tinh ý, lên tiếng luyên thuyên thuyết phục:
"Ây ya, như vậy càng nên đi với em, Tư Phàm cho em rất nhiều tiền để bù đắp, không xài thì thật là có lỗi với lương tâm, nên chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-cung-cua-cuu-gia/1771063/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.