Bị đe dọa
“Vâng, Faces Sunward (Hướng về mặt trời)?” tôi hỏi, biết ơn cánh tay giơ lên cắt ngang bài giảng của tôi. Tôi đã không cảm thấy thoải mái phía sau bục giảng như thường lệ. Sức mạnh lớn nhất của tôi, khả năng thực sự duy nhất của tôi – vì cơ thể vật chủ của tôi có rất ít sự giáo dục hợp cách, khi cô ấy phải chạy trốn từ những năm đầu thưở thiếu thời - là những trải nghiệm cá nhân mà tôi thường đem ra giảng giải. Đây là phần lịch sử của thế giới đầu tiên tôi giới thiệu trong học kì này mà không hề có chút kí ức nào liên quan. Tôi chắc chắn là các sinh viên của tôi đang phải chịu sự khác biệt.
“Tôi xin lỗi đã cắt ngang, nhưng…” Người đàn ông tóc trắng ngập ngừng, đấu tranh để nêu ra câu hỏi của mình. “Tôi không chắc là tôi hiểu rõ. Những Kẻ nếm lửathực sự… nuốt đám khói bốc lên từ những thân thể bốc cháy của Hoa biết đi ư? Như thức ăn?” Anh ta cố gắng đè nén nỗi kinh hoàng trong giọng nói của mình. Một linh thể không được xét đoán một linh thể khác. Nhưng tôi không ngạc nhiên trước phản ứng mạnh mẽ của anh ta đối với số phận của một dạng sống tương tự trên một thế giới khác như thế, vì đã biết tiểu sử của anh ta là trên hành tinh Hoa.
Tôi đã luôn luôn kinh ngạc trước việc các linh thể đắm mình rất sâu vào các vấn đề của bất kể thế giới nào mà họ đến sống và lờ đi phần còn lại của vũ trụ. Nhưng, xét một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-chu/54725/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.