Được yêu 
Có một mô hình chiến thắng thế này. Nếu Jared và Kyle chơi với nhau, họ thắng. Nếu Jared chơi với Ian, thì đội đó sẽ thắng. Với tôi có vẻ như Jared không thể bị đánh bại, cho đến khi tôi nhìn thấy hai anh em trai chơi với nhau. 
Đầu tiên có vẻ như đó là một việc miễn cưỡng, ít nhất là với Ian, khi phải chơi cùng đội với Kyle. Nhưng sau vài phút chạy trong bóng tối, họ đã trở lại với khuôn mẫu quen thuộc – một khuôn mẫu đã tồn tại từ rất lâu trước khi tôi tới hành tinh này. 
Kyle biết Ian sẽ làm gì trước cả khi Ian làm, và ngược lại. Không cần phải nói gì, họ nói với nhau tất cả mọi thứ. Thậm chí cả khi Jared kéo hết những người chơi giỏi nhất về phía anh – Brandt, Andy, Wes, Aaron, Lily và Maggie bắt gôn – Kyle và Ian vẫn bất khả chiến bại. 
“Okay, okay,” Jeb nói, bắt gọn nỗ lực sút bóng của Aaron bằng một tay và kẹp quả bóng dưới nách. “Ta nghĩ tất cả chúng ta đều đã biết ai thắng rồi. Bây giờ, ta ghét phải làm kẻ phá ngang cuộc vui, nhưng công việc đang chờ… và, nói thực, ta mệt nhoài rồi.” 
Có vài tiếng phản đối nửa vời và vài tiếng ca rên, nhưng nhiều tiếng cười hơn. Dường như không ai quá buồn khi phải kết thúc cuộc vui. Từ cái cách vài người ngồi bệt ngay xuống chỗ họ đứng và gục đầu vào giữa đầu gối để thở, có thể thấy rõ là không chỉ có Jeb mới kiệt sức. 
Mọi người bắt đầu đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-chu/2244318/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.