Vòng tròn
Jamie bắt đầu ngồi dậy.
“Từ từ đã, nhóc. Em thấy sao?” Ian di chuyển để ấn vai Jamie lại xuống đệm.
“Em thấy… rất khoẻ. Tại sao tất cả mọi người lại ở đây? Em không nhớ…”
“Em bị ốm. Ở yên để bọn anh có thể chữa bệnh cho em cho xong.”
“Em uống ít nước được không?” “Chắc rồi, nhóc. Của em đây.”
Doc nhìn chằm chằm vào Jamie với đôi mắt không thể tin được.
Tôi gần như không nói được, cổ họng tôi bị nghẹn lại vì vui sướng. “Đó là do Không đau,” tôi lẩm bẩm. “Cảm giác của nó rất tuyệt vời.”
“Tại sao Jared lại khoá tay chị Sharon thế kia?” Jamie thì thầm với Ian.
“Cô ấy đang trong tâm trạng xấu,” Ian cũng thì thầm trả lời.
“Ở yên nhé, Jamie,” Doc cảnh báo. “Bọn anh sắp… rửa sạch vết thương của em. Okay?”
“Okay,” Jamie đồng ý bằng giọng khe khẽ. Nó chú ý tới con dao trên tay Doc. Nó nhìn con dao cảnh giác.
“Hãy nói anh biết nếu em có thể cảm thấy cái này,” Doc nói.
“Nếu đau,” tôi chữa lại.
Với kĩ năng thành thạo, Doc khẽ trượt con dao mổ qua lớp da bị nhiễm trùng bằng một cử động nhanh nhẹn. Cả hai chúng tôi đều nhìn vào Jamie. Nó đang nhìn thẳng lên trên vào trần nhà tối đen.
“Cảm giác rất kì cục,” Jamie nói. “Nhưng không đau.”
Doc gật đầu với mình và lại ấn con dao xuống, cắt một đường ngang. Máu đỏ và chất mủ vàng sậm chảy ra khỏi vết rạch.
Ngay khi tay Doc đã sạch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-chu/2244306/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.